11 thg 11, 2009

NỖI NIỀM SẺ CHIA (có bổ sung) (^_^)

Từ khi lớp mình có blog, tôi có một niềm vui, có khi là niềm vui nho nhỏ, có khi là niềm vui lớn lao tùy vào tâm trạng của tôi mỗi ngày :). Và tôi luôn muốn chia sẻ với cả lớp biết niềm vui này của tôi nhưng chưa có dịp nào thổ lộ, chỉ biết bày tỏ phần nào tình cảm của mình qua những bài thơ, những bức hình để tham gia “nuôi sống” trang blog, nuôi sống niềm vui nho nhỏ của tôi... Và hôm nay, tôi biết cơ hội “thổ lộ” nỗi lòng của mình đã đến.

Không ai có thể phủ nhận 1 sự thật là từ ngày đầu thành lập blog đến giờ phút này, trang blog của lớp cực kỳ có ích cho việc thông báo, nhận tài liệu, chia sẻ thông tin, chia sẻ sự quan tâm, tình cảm của mọi người với nhau. Và như mọi người thấy, trang blog luôn được cập nhật, thay đổi thường xuyên, hiện giờ đã có thêm mục mới “Image of the week”, “music of life”… chứng tỏ sự thành tâm, nhiệt huyết, trách nhiệm của BQT blog thể hiện qua việc đầu tư cho blog ngày một hiệu quả, ngày một gần gũi, thân tình, hữu ích với tất cả mọi người.

Từ khi lớp có blog, tôi có một thói quen mà khi không làm được thì cứ thấy trong lòng thiếu thiếu một cái gì đó, đó là thói quen vào trang blog của lớp để xem. Mặc dù tôi không có điều kiện rộng rãi về internet để có thể vào mạng lúc nào cũng được nhưng tôi luôn cố gắng mỗi ngày vào blog, thậm chí có khi vào blog 2-3-4-5 lần, vào rồi ra, ra rồi lại vào, mỗi lần chỉ cách nhau mấy mươi phút mà thôi. Mặc dù ra vô blog thường xuyên nhưng mấy lần blog bị “sự cố” đều nhằm lúc tôi không vô blog, và khi “sự cố” được xử lý xong thì đến lúc tôi vào blog nên… tôi không thấy, không nghe, không biết gì cả, chỉ đến khi BQT họp lớp thì tôi mới biết “nội tình”. Có lẽ không đọc được “sự cố” trên blog cũng là một may mắn cho tôi vì nó giúp tôi vẫn nuôi hy vọng, vẫn có niềm tin, vẫn giữ được cái nhìn đầy màu hồng ấm áp với lớp mình… Có thể mọi người sẽ không biết tôi gắn bó với trang blog này như thế nào nếu như tôi không kể ra? Mỗi khi vào blog, nơi tôi xem đầu tiên chính là phần “ý kiến của bạn”. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi đọc những dòng tin mọi người nhắn cho nhau, vì tôi cảm nhận được tình thương yêu mà mọi người dành cho nhau trong những lời viết đó. Nhất là những ngày không tới lớp, mọi người vẫn có thể nắm được thông tin của nhau, vẫn biết ai đó đang cố gắng học tập, đang gặp khó khăn, hoặc ai đó đang có điều gì vui… Tất cả buồn vui, khó khăn của mọi người đều được chia sẻ… Qua những dòng tin nhắn đó, tôi cảm nhận được lớp mình vẫn đang “sống”, “sống” mãi trong tình yêu thương…

Có những khi tôi buồn (hình như hơi bị nhiều) :(, blog của lớp là nơi tôi tìm đến đầu tiên. Mỗi lần vào blog chẳng để làm gì to tát ngoài việc xem có mấy người đang online với mình (mặc dù chẳng biết đó là ai, chỉ thấy số lượng thôi), xem các tin nhắn trong “ý kiến của bạn”… Ngày trước, mỗi khi muốn xem ý kiến của mọi người, phải vô từng comment xem rất bất tiện, nhưng khi BQT đã làm mục: “ý kiến của bạn” thì tôi rất sung sướng, vì tôi có thể xem tất cả các lời nhắn gửi của mọi người một cách dễ dàng, thoải mái nhất. Tôi cứ đọc những lời nhắn trong đó, đọc đi đọc lại và cảm thấy hình như nỗi buồn của mình được chia sẻ một cách… vô hình, mặc dù lúc ấy chẳng ai biết tôi đang xem blog, chẳng ai biết tôi đang buồn… Tôi vui với cái “sống động” trong tin nhắn của mọi người…

Tôi yêu trang blog của lớp như yêu tất cả mọi người trong lớp (vui lòng hiểu từ “yêu” một cách trong sáng nhất :)). Tôi luôn tự hào khoe với tất cả những ai có thể về lớp tôi và về trang blog của lớp: một lớp rất đoàn kết, rất thân tình, rất vui vẻ, rất hồn nhiên… (theo tôi cảm nhận), mọi người sẵn sàng làm việc vì tình thân ái chứ không phải vì trách nhiệm, không hề vụ lợi…

Xin mọi người hãy xem lại những gì BQT lớp đã viết trong phần “lời ngỏ” ngày 20-03-2009 và hãy cố gắng làm theo để nơi đây thật sự là một cuốn nhật ký đầy tình yêu thương của lớp chúng ta.
Tình cảm và suy nghĩ thì nhiều, nhưng viết ra thì không dễ, có những cái chỉ có thể cảm nhận, ngôn ngữ không thể diễn tả hết… nên chỉ viết vậy thôi…

Chúc lớp ta luôn luôn tràn ngập tiếng cười hạnh phúc của tình yêu thương (^_^) (nhớ cười chữ A nhé)

H.Châu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn cho ý kiến: